HomePhúc ÂmSự ấn định dành cho loài người: Vui hưởng Đức Chúa Trời...

Sự ấn định dành cho loài người: Vui hưởng Đức Chúa Trời là sự sống

Từ trong bản chất, con người khao khát được hưởng thụ

“Đoạn, CHÚA, Đức Chúa Trời tạo một khu vườn tại Ê-đen, ở về hướng Đông, và đặt con người mà Ngài vừa dựng nên vào đó” (Sáng Thế Ký 2:8).

Hầu như ai cũng biết về việc Chúa tạo dựng nên loài người như sách Sáng Thế Ký mô tả. Một số người vẫn coi nó như là một câu chuyện cổ tích được nghe từ lớp học Kinh Thánh ngày chủ nhật. Tuy nhiên, hầu như không ai nhận ra điều bí mật ẩn đằng sau những lời trong Sáng Thế Ký 2:8. Câu này chỉ cho chúng ta biết Đức Chúa Trời tạo ra con người để làm gì. Con người nên sống ở Ê-đen và thưởng thức tất cả những gì có ở đó. Điều này có nghĩa là sự ấn định dành cho chúng ta là được hưởng thụ; chính cảm nhận bên trong và kinh nghiệm của chúng ta đã xác nhận điều này. Chúng ta thật sự khao khát được hưởng thụ. Vì nếu có ai đó lấy đi tất cả những gì có thể thưởng thức được khỏi thế giới này thì chúng ta sẽ ra sao? Chúng ta sẽ chết vì chán nản và buồn bã! Cuộc sống mà không có bất kỳ sự hưởng thụ nào thì không thể tưởng tượng được! Nó sẽ làm cho cuộc sống con người trở nên không thể chịu đựng nổi!

Khu vườn Ê-đen

Khi việc tạo dựng được hoàn tất, Đức Chúa Trời đã trồng một khu vườn ở Ê-đen và đặt con người vào đó. Đây là một điều rất đáng chú ý. Tại sao ngay từ đầu Đức Chúa Trời đã không tạo ra một nơi thờ phượng như một cái bàn thờ hay một đền thờ để con người thực hiện các nghi lễ thờ phượng và phục vụ Ngài? Và tại sao Ngài đã không ban cho A-đam một quyển sách luật pháp với những luật lệ tôn giáo và các giáo huấn để con người sống một cách khổ hạnh trước mặt Ngài, và vì sợ Ngài mà phải tránh xa khỏi mọi sự hưởng thụ? Đức Chúa Trời có một ý định khác hẳn, nên Ngài đã trồng một khu vườn ở Ê-đen.

Ai trong chúng ta không biết những khu vườn tuyệt đẹp như vườn Versailles ở Pháp, hay vườn Schönbrunn ở Áo, hay vườn ở Ludwigsburg của Đức. Một khu vườn dùng để làm gì? Tất cả những khu vườn do con người tạo nên chỉ nhằm một mục đích duy nhất: để con người thưởng thức và là niềm vui của con người. Nếu chúng ta đã trầm trồ ngưỡng mộ vẻ đẹp và sự hoài hòa của những khu vườn do con người làm ra, thì khu vườn do Đức Chúa Trời tạo ra còn tuyệt vời như thế nào? Khu vườn này được đặt một cái tên là Ê-đen, có nghĩa là đáng yêu, niềm vui sướng hay hưởng thụ.

Nếu chúng ta có thể hình dung được hình ảnh này, thì chúng ta sẽ hiểu được ý định của Đức Chúa Trời khi đặt con người vào vườn Ê-đen. Ngày từ ban đầu, con người được tạo nên để hưởng thụ tất cả những gì do Đức Chúa đã chuẩn bị sẵn cho loài người. Qua cách này, Đức Chúa Trời muốn thực hiện kế hoạch của Ngài đối với loài người chúng ta.

Cây của sự sống – Đức Chúa Trời là sự vui hưởng của chúng ta

CHÚA Đức Chúa Trời khiến đất mọc lên các thứ cây đẹp mắt, và trái thì ăn ngon; cây sự sống ở chính giữa vườn; và cây biết điều thiện và điều ác” (Sáng Thế Ký 2:9)

Khu vườn Ê-đen này đã có sẵn một số sự hưởng thụ: hưởng thụ dành cho mắt chúng ta bởi các cây đẹp mắt, chúng là niềm vui cho tâm hồn chúng ta; mặt khác là sự thưởng thức các loại trái cây, dành cho cơ thể chúng ta. Nhưng ở giữa khu vườn, chúng ta thấy cây sự sống được nói đến một cách đặc biệt. Cây này là gì vậy? Và tại sao nó lại đứng ở giữa vườn? Không còn nghi ngờ gì nữa, điều này chứng tỏ cây sự sống, được bao quanh bởi các cây khác trong vườn, là trung tâm và tột đỉnh của sự hưởng thụ. Cây sự sống không gì khác hơn chính là Đức Chúa Trời. Kinh Thánh nhiều lần nói rằng Đức Chúa Trời là sự sống thật (ví dụ Giăng 1:1-4, 1.Giăng 5:20, Thi Thiên 36:9). Như thế cây của sự sống ở giữa khu vườn tượng trưng cho chính Đức Chúa Trời. Và bức tranh toàn cảnh của vườn Ê-đen nói lên rằng Đức Chúa Trời muốn là sự hưởng thụ tột đỉnh của loài người chúng ta. Đức Chúa Trời, sự sống thật, là sự hưởng thụ dành cho phần sâu thẳm nhất và nằm trong cùng của con người chúng ta, cụ thể là dành cho tâm linh của con người.

Khi Đức Chúa Trời tạo nên con người, Ngài tạo nên con người từ bụi đất (Sáng Thế Ký 2:7): đó là thân thể của con người. Đức Chúa Trời “thổi sinh khí vào lỗ mũi“: đó là tâm linh của con người. Và “con người trở nên một tâm hồn sống“: Đó là tâm hồn của con người, là tính cách của con người. Như vậy con người có thân thể, tâm hồn và tâm linh; nên cũng cần có 3 loại hưởng thụ. Con người cần sự hưởng thụ cho thân thể, sự hưởng thụ cho tâm hồn và trên tất cả là sự hưởng thụ dành cho tâm linh bởi cây sự sống, nghĩa là bởi chính Đức Chúa Trời. Trong nơi sâu thẳm nhất của con người, chúng ta có một sự khao khát Đức Chúa Trời. Nếu không tiếp nhận Ngài và không hưởng thụ Ngài trong tâm linh của chúng ta bởi đức tin, chúng ta đã bỏ qua sự sống đích thực và cũng sẽ không bao giờ được thỏa lòng hoàn toàn và cũng không có được sự yên nghỉ thật.

Ở cây sự sống chúng ta có thể thấy ba nguyên lý quan trọng. Đầu tiên, cây sự sống nói lên rằng mối quan hệ giữa chúng ta với Đức Chúa Trời có liên quan đến sự sống. Thứ hai, ăn trái của cây này có nghĩa là chúng ta không chỉ tiếp nhận Đức Chúa Trời là sự sống vào nơi sâu thẳm nhất của chúng ta, mà phải thưởng thức Ngài thường xuyên như là nguồn cung cấp sự sống cho chúng ta vậy. Vì cây sự sống nằm ở giữa vườn, chúng ta thấy được điều thứ ba: Đức Chúa Trời đã làm chính Ngài trở nên sẵn sàng cho chúng ta và ai cũng có thể đến được với Ngài.

RELATED ARTICLES
00:04:16

Từ bóng tối đến ánh sáng

Sự sống đời đời

8,460FansLike
303FollowersFollow
7FollowersFollow
8,950SubscribersSubscribe

Bài mới nhất