Thư gửi cho Hội Thánh ở Si-miệc-nơ rất ngắn: chỉ có 4 câu. Và cả 4 câu đều chỉ có một chủ đề duy nhất là: CHỊU KHỔ. Chịu khổ là một phần quan trọng trong cuộc sống của mỗi Cơ Đốc nhân. Ngay cả Chúa của chúng ta khi làm người cũng phải trải qua nhiều đau khổ để được trở nên trọn vẹn (xem Hê-bơ-rơ 5:8-9). Nhiều Thi Thiên mô tả những sự chịu khổ khác nhau của Đấng Christ. Trong Khải Huyền 2:9, Chúa Giê-su nói với Hội Thánh, “Ta biết sự hoạn nạn của ngươi“. Sau khi Chúa Giê-su chịu đau khổ, bây giờ đến lượt chúng ta là môn đồ của Ngài.
Không có tiên tri nào trong thời Cựu Ước đã được dân chúng ưa chuộng. Tất cả họ đều bị bắt bớ. Các môn đồ thời sách Công Vụ Các Sứ Đồ cũng vậy. Trong đó có chép rằng: “[Họ] làm vững lòng các môn đồ, khích lệ họ giữ vững đức tin, và bảo rằng: Chúng ta phải trải qua nhiều nỗi gian lao mới vào được vương quốc Đức Chúa Trời” (Công Vụ 14:22).
Vào thời của Phao-lô, có nhiều sứ đồ khác nhau đi rao giảng. Vì vậy, một ngày kia, Phao-lô phải tự biện minh với Hội Thánh ở Cô-rinh-tô rằng ông thực sự là tôi tớ của Đấng Christ. Điểm đầu tiên mà ông nói trong lời biện minh đó là gì? Là ông nhận được ân tứ của Chúa để rao giảng? Không! Bằng chứng đầu tiên là những khổ nạn của ông. Trong 2.Cô-rinh-tô 11 từ câu 23 trở đi, Phao-lô đã liệt kê một danh sách dài tất cả những sự chịu khổ của ông.
Phi-líp 1:29 nói rằng: “Vì qua Đấng Christ, anh em đã được ban ơn không phải chỉ để tin Ngài mà thôi, nhưng còn được chịu khổ vì Ngài nữa”. Tất cả chúng ta đều thích nhận ơn phước của Đức Chúa Trời, đó là những món quà của Ngài. Nhưng món quà của sự đau khổ thì sao? Chúng ta có chấp nhận chịu khổ mà không cằn nhằn không? Chúng ta lằm bằm rất nhanh và hay cáu kỉnh. Chỉ có một loại thuốc có thể giúp chống lại bản chất càu nhàu của chúng ta: đó là một dược. Cái tên “Si-miệc-nơ” có nghĩa là một dược. Một dược có vị đắng và trong Kinh thánh, một dược tượng trưng cho sự chịu khổ và sự chết. Do đó, Chúa phán với Hội Thánh Si-miệc-nơ: “Hãy trung thành cho đến chết, và Ta sẽ ban cho ngươi mão của sự sống” (Khải Huyền 2:10).
Nếu chúng ta phải chịu khổ vì Chúa, chúng ta hãy nhìn lên Ngài. Chúng ta đừng gồng mình, nghiến răng khi trải qua đau khổ, mà chúng ta hãy nhìn lên Chúa. Nếu chúng ta trải nghiệm được Đấng Christ và có thêm Ngài trong giai đoạn đó, chúng ta cũng sẽ dự phần vào vinh hiển sắp đến.
(Dịch từ bài “LEIDEN UM CHRISTI WILLEN” của Himmlisches-Jerusalem.de)